Thơ Đào Nguyên Lịch
Yêu sao đất Cổ Am mình
Hồn Thơ chan chứa nghĩa tình bấy lâu
Phương xa lòng nhạt mờ đâu
Cội nguồn vẫn cứ thấm sâu từng dòng
Trải qua bao những năm ròng
Hướng về Tiên tổ mà lòng vấn vương
Mãi mang nét đẹp quê hương
Văn đàn cứ thấy yêu thương dạt dào
Xóm thôn nhung nhớ cồn cào
Con đò, giếng nước thấm vào thi ca
Phố phường tấp nập phồn hoa
Cũng không quên được với bà con ta
Nơi đây đèn sách từng nhà
Cho lòng xúc động sao mà đầy vơi
Văn chương đến với khắp nơi
Xứng danh đất Trạng ý, lời hay sao
Cháu con biết mấy tự hào
Mang nền khoa bảng gửi vào đó đây
Như là nước thấm xanh cây
Bút nghiên mài dũa đắp xây mọi bề
Trang thơ cảm hứng tràn trề
Nhớ về Tiền bối chẳng hề phôi pha.
NÉT XƯA LÀNG CỔ
Phải đây chim đậu đất lành
Thủ công đất Cổ, học hành làng Am
Đã từng nhiều vị làm Quan
Giữ nền văn hiến chứa chan cái tình
Năm xưa có cụ Trạng Trình
Bắc cầu phiến đá quê mình nên Thơ
Nơi đây truyền thống bao giờ
Mà trai nghiên bút ước mơ thành tài
Say sưa đèn sách hôm mai
Nhiều trai đỗ đạt, miệt mài bõ công
Cùng bao cô gái má hồng
Đường xa gánh gạo cho chồng đi thi
Để rồi võng lọng vinh quy
Em ngừng tay dệt mau đi đón chàng
Từ trong vuông vải mịn màng
Quý sao chính ở người làng làm ra
Diềm bâu đem bán chợ xa
Bút nghiên chàng góp bài ca để đời
Qua bao vật đổi, sao dời
Cứ nền khoa bảng tuyệt vời bấy lâu
Tiếng đồn lan rộng có câu
“Gà tò lợn tó…” nơi đâu hơn mình
Cổ am mãi cảnh thanh bình
Dân đông, đất chặt nặng tình ai ơi
Ngàn đời sau nhớ tiếng thoi
Hòa vào trang sách cho tôi tìm về!
ĐÀO NGUYÊN LỊCH
Cổ Am - Vĩnh Bảo - Hải Phòng